Tôi khổ vì nhà đẻ, hạnh phúc vì nhà chồng
Từ khi lấy chồng, tôi chỉ cần nấu ăn hoặc có khi chồng nấu, còn lại dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, rửa chén, giặt đồ… đều do chồng làm.
Tôi rút kinh nghiệm từ hôn nhân thất bại của ba mẹ
Tôi là chủ nhân bài viết: "Tôi rút kinh nghiệm từ hôn nhân thất bại của ba mẹ". Chồng là con trai lớn, dưới còn một em trai và một em gái, kinh tế gia đình bình thường nhưng yêu thương nhau, con cái hiếu thảo. Tôi và chồng quen nhau qua người bạn chung, khi ấy tôi 27 tuổi, anh hơn tôi hai tuổi. Ngày đầu gặp nhau, tôi không có ấn tượng gì về anh, nhưng anh thì khác, có lẽ đã thích tôi ngay từ lần đầu gặp mặt và bắt đầu theo đuổi. Lúc ấy tôi cũng khá xinh xắn, có tập gym nên thân hình cân đối. Chấp nhận trả lời tin nhắn vì anh nhắn tin quá nhiều và vì nghĩ nếu mình chảnh chọe làm cao thì bạn mình sẽ khó coi, kết thêm bạn cũng là một điều tốt, thêm bạn bớt thù, đồng thời có thể học hỏi thêm ngoại ngữ từ anh (anh là người Việt gốc Hoa), lúc ấy tôi cũng cần trau dồi thêm ngoại ngữ.
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện như những người bạn, những buổi gặp mặt sau đó tôi luôn dắt theo một cô bạn, không đi một mình. Khi thân nhau hơn một chút, cô bạn ấy ngại sợ làm kỳ đà nên từ chối đi, hai đứa mới có những buổi gặp riêng. Khi anh đề nghị được đến chở, tôi từ chối, quan niệm khi chưa xác định quen người nào đó thì tuyệt đối sẽ không ngồi sau xe họ, không nhận quà hoặc gieo hy vọng cho họ.
Tôi và anh cùng ngày tháng sinh nên suy nghĩ đôi phần giống nhau, có khi đang nói về một vấn đề nào đó, cả hai rất nhiều lần đưa ra cùng câu trả lời, đôi khi chúng tôi cũng cảm thấy ngạc nhiên. Chúng tôi quen nhau ba năm thì cưới, trong thời gian quen cũng tranh luận, cãi vã, giận hờn, anh luôn là người làm lành trước. Khi hết giận, chúng tôi sẽ ngồi lại nói chuyện, phân tích cho nhau nghe và cùng nhau sửa đổi nếu cần. Trước khi cưới tôi nói rõ quan điểm của mình, tôi sẽ là người nắm tài chính trong nhà. Đương nhiên tôi sẽ công khai số tiền, tuyệt tối không chấp nhận sự lừa dối hay giấu diếm nào. Nếu sau này hết tình cảm, nói thẳng với nhau để chia tay trong êm đẹp, đừng ngoại tình sau lưng ai, đừng làm tổn thương con (như tôi từng tổn thương), còn tài sản toàn bộ để lại cho con, không ai được lấy thứ gì. May mắn là anh cùng quan điểm.
Đến nay chúng tôi đã kết hôn được ba năm, luôn tôn trọng nhau, chuyện lớn nhỏ trong nhà hai vợ chồng đều bàn bạc và hỏi ý kiến nhau. Tôi khổ vì nhà đẻ nhưng sướng vì nhà chồng. Mỗi lần về nhà mẹ đẻ, tôi đều là người làm mọi thứ từ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Khi về nhà chồng, tôi chỉ cần ăn uống nghỉ ngơi, có chăng là phụ mẹ chồng nhặt rau, rửa rau. Trước khi lấy chồng, mọi thứ tôi đều phải tự làm. Từ khi lấy chồng, tôi chỉ cần nấu ăn hoặc có khi chồng nấu, còn lại dọn dẹp nhà cửa, đi chợ, rửa chén, giặt đồ... đều do chồng làm. Về nhà chồng, tôi chưa từng phải động tay, cầm cây chổi quét nhà. Đương nhiên khi chồng làm việc nhà, tôi cũng kiếm cái gì đó để làm, chẳng hạn chồng rửa chén thì tôi gọt trái cây, giờ có con thì tôi chơi với con. Một người làm, một người ngồi bấm điện thoại, thời gian dài sẽ có mâu thuẫn.
Dù tôi phụ nữ nhưng đám cưới của mình tôi tự đứng ra lo liệu tất cả, ba mẹ chỉ cần đi phát thiệp rồi đón khách, vàng mừng cưới tôi cũng chuẩn bị sẵn để ba mẹ trao trong ngày cưới. Chúng tôi chuẩn bị cho cả hai bên trao trong ngày trọng đại. Cũng tủi thân đấy, nhưng không sao, vì tôi có thể tụ chủ động mọi thứ từ chi phí đến chất lượng buổi tiệc. May mắn mọi thứ diễn ra tốt đẹp và tôi có được một khoản dư từ đám cưới. Còn bên chồng, ba mẹ đứng ra lo, hai vợ chồng chỉ đi phát thiệp rồi làm cô dâu chú rể, tiền mừng sau khi trả xong chi phí đám cưới, còn dư ba mẹ cũng cho lại hai đứa để làm vốn. Sau cưới, chúng tôi ở riêng luôn nên không có va chạm gì về vấn đề mẹ chồng nàng dâu.
Đến hiện tại tôi nhận thấy hôn nhân của mình được cho là hạnh phúc. Để nhận được sự tôn trọng từ bạn đời, trước tiên hãy tôn trọng họ, ngoài ra mình nên tự chủ tài chính cho bản thân, lời nói của bạn sẽ có trọng lượng hơn. Mọi người nói tôi may mắn cũng đúng, bởi vì may mắn có những cơ hội cùng với những nỗ lực của bản thân nên thu nhập tốt hơn theo thời gian. Mọi người nghĩ chắc tôi nhờ chồng, nhưng hiện tại thu nhập của tôi cao hơn chồng. Có thể vợ chồng tôi bổ trợ cho nhau, từ khi quen nhau công việc của cả hai bắt đầu tốt dần lên. Trước khi quen tôi, mặc dù anh làm ra tiền nhưng chưa có tài sản gì trong tay, tôi đã có ba cái sổ đỏ (mặc dù giá trị không lớn), trong quá trình quen tôi lại sở hữu thêm một cái. Chúng tôi đăng ký kết hôn trước khi tổ chức đám cưới. Sau khi đăng ký kết hôn xong chúng tôi vay ngân hàng và mua căn nhà đang ở hiện tại, tổ chức đám cưới sau đó bốn tháng, trời thương nên nợ ngân hàng chúng tôi đã trả xong trong vòng một năm.
Một năm sau đó tôi sinh bé và mua xế hộp hơn tỷ, cuối năm vừa rồi hai vợ chồng lại tậu thêm một cuốn sổ nữa. Tôi tự chủ tài chính nên có thể tự chủ được cuộc đời mình. Với khả năng hiện tại, tôi có thể ăn nhà hàng xa xỉ, mặc đồ hiệu, du lịch sang chảnh... nhưng tôi không làm vậy. Tôi biết sau lưng còn có ba mẹ, anh trai, nếu họ ngã xuống tôi sẽ là người đỡ, còn nếu tôi ngã ai sẽ đỡ đây. Ba mẹ chồng còn có hai đứa em chồng phụ chăm lo, nên tôi cũng đỡ lo lắng phần nào. Tôi từng nghe có người từng nói, mỗi người giàu sẽ có một sứ mệnh trên vai, tôi nghĩ mình có thu nhập tốt hơn những người khác thì cũng nên dành một phần để thực hiện sứ mệnh của mình.
Nói cho cùng, dù bạn bất hạnh hay khổ đau, hãy cố vượt qua, suy nghĩ tích cực và đừng quên gieo đi những nhân lành, rồi đến khi hái quả bạn sẽ gặt được quả ngọt. Đừng so sách hay ganh tỵ với bất kỳ ai, hãy cố gắng hoàn thiện bản thân từng ngày, chỉ cần hôm nay mình tốt hơn hôm qua đã là thành công rồi.
Hồng Quyên
Tôi rút kinh nghiệm từ hôn nhân thất bại của ba mẹ

Những khoảnh khắc ấn tượng tại lễ giao nhận quân 2025

abd

